Thơ Lê Đức Hoàng càng ngày càng hay, càng sâu, lắng đọng nhiều cảm xúc khó lòng diễn đạt. Có thể hiểu, suy diễn định hướng cảm xúc theo không gian siêu đa chiều. Có thể thấy vui, thấy buồn, thấy hào hứng hoặc trở nên lười nhác theo thơ của bạn...!
Mưa lá,
Lá chuyển vàng xen lẫn với chồi xanh,
Dùng dằng rơi giữa giao mùa xen lấn,
Gió phân vân làm vòm cây oán giận,
Khẽ rung mình làm lá rụng đầy sân...,
Khoảnh khắc nào làm níu lại bàn chân,
Chầm chầm đi trong gió lùa lạnh giá,
Tự nhiên thôi sao thấy thương đến lạ,
Bất chợt nhìn mưa lá rụng ngoài sân...
Lê Đức Hoàng